Chủ Nhật, 14 tháng 6, 2020

Sự Hội Tụ Và Tỏa Sáng Tinh Hoa Văn Hóa Trăm Miền

Thực trạng của ẩm thực Hà Nội hiện nay và Văn Hóa ẩm thực trong hoạt động du lịch thủ đô. Bún đậu mắm tôm bình dị như chính cái tên của nó, lại vô cùng thích hợp với văn hoá ẩm thực của người Hà Nội: thích ăn tại những quán trong ngõ ngỏng hay ăn ngay tại những quán ăn vỉa hè. Món ăn nay vô cùng đơn giản, bao gồm bún lá, đậu rán giòn và mắm tôm.

Nhắc lại những cái mốc lịch sử khô khan và đau buồn cho sự tồn vong của nghệ thuật ẩm thực nước nhà nhưng mà tiêu biểu là nghệ thuật ẩm thực Hà Nội đằng đẵng suốt hơn nửa thế kỷ qua để thấy rằng do hoàn cảnh kinh tế, chính trị nhưng dia chi quan cafe song ao ha noi văn hóa ẩm thực của người Hà Nội tại chính Thủ đô Hà Nội đó bị khủng hoảng và tàn lụi một cách thê thảm.

Bánh tôm có ở nhiều hơn, trên nhiều con phố của Hà Nội. Đây cũng là quà ăn vặt thân thuộc của nhiều học trò sinh viên, gắn liền với kí ức của tuổi học trò. Những con tôm được chọn làm bánh phải là tôm tươi, chắc thịt, được bọc trong lớp bột mì và trứng, khi chiên lên có màu đỏ gạch rất dễ nhìn. Bánh tôm được chiên to gần bằng bàn tay, vớt ra để ráo mỡ. Một đĩa bánh kèm một đĩa rau sống đặt ở giữa bàn ăn, chấm cùng nước chấm chua ngọt, cay cay, hương vị tuyệt vời chẳng gì có thể diễn tả được. Đây vững chợ ẩm thực hà nội chắc là món ăn hấp dẫn Hà Nội mà khách du lịch không thể không ghé qua thưởng thức.

Đây là thời kỳ cả nước sống trong chế độ bao cấp, người Hà Nội gốc sống ở Hà Nội đã quen chịu cảnh bao cấp càng khốn khó hơn do thiếu ăn, thiếu mặc. Người Hà Nội thiên cư đi các vùng miền khác trong cả nước cũng cùng chịu chung hoàn kinh nghiem du lich cảnh. Văn hoá ẩm thực không những của Hà Nội nhưng mà hầu như của toàn quốc bị đe dọa nghiêm trọng.

Gia đình tôi năm 1961 có 8 đồng đội, hơn kém nhau 1 hoặc 2 tuổi, tôi là con cả 17 tuổi, cô em gái út 8 tuổi. Thân phụ tôi làm thợ nhuộm ở hợp tác xã nhuộm tận đường Trần Nhật Duật, cách nhà gần chục cây số. Mẹ tôi làm nhân viên thu mua giấy phế truất liệu cho Liên hiệp thủ công ngành giấy, thường là vỏ bao xi măng ở các công trường hay giấy vụn ở các cơ sở xén kẻ giấy làm vở học trò. Mẹ tôi thường vắng nhà, còn phụ vương tôi vốn dòng dõi thế gia, phải đi làm thợ nhuộm đã là nỗi khổ tâm lắm rồi, đâu có nghĩ đến việc làm thêm. Thu nhập của 2 cụ mỗi tháng khoảng 100 – 120 đồng, mỗi tháng chỉ dám bán đi 1 chỉ vàng cỡ khoảng 50 – 55 đồng để phụ thêm vào bữa ăn cho cả nhà.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét